Thứ Ba , 26 Tháng Mười Một 2024
Trang chủ / Góc nhỏ / Bà ngoại

Bà ngoại

Trưa hôm qua cháu ngủ, cháu mơ về bà trong đó có khung cảnh cháu đi nhặt trứng gà giấu ông đưa cho bà, để bà rang cơm cho cháu. Khung cảnh ngôi nhà cũ hiện ra trong giấc mơ làm cháu khóc, khóc vì ngôi nhà không còn( vì đã bán), vì không còn bà, vì không còn được ăn món cơm rang trứng mà cháu thích nữa.

Mỗi lần về quê, cháu vẫn thường vào trong làng, nhìn lại ngôi nhà cũ mà cả gia đình đã sống ở đó bao năm, từ hồi ông nên khai phá lập nghiệp, có hổ về tận nhà bắt lợn. Giờ chủ mới ngôi nhà đã đổi thay nhưng trông nó xơ xác quá không trù phú xanh tốt như trước kia nữa chắc vì thiếu bàn tay chăm sóc của ông bà. Hồi nhỏ cháu thường chơi một mình khi các dì đã đi làm hết, ngồi thu lu 1 góc dỡ những cái áo len cũ, tự vót que đan để tập đan dù kết quả thu được chỉ là cái khăn quàng  cổ xấu xí cho con chó vàng trong mùa đông rét mướt ở vùng cao.

Buổi chiều cháu hay ra vườn nhà mình thăm thú như 1 chuyến du lịch nhỏ tự thưởng cho bản thân. Trước nhà có những khóm hoa đồng tiên màu đỏ và màu vàng gạch được trồng theo hàng, ở giữa có mấy khóm hồng hiếm khi nở hoa. Đằng sau vườn hoa là 2 cây na to và cây cam chua ơi là chua khi vắt nước phải cho thật nhiều đường. Cạnh vườn hoa là cái giếng sâu mà mỗi lần múc nước cháu phải ì ạch kéo dây mãi mới được 1/2 gầu nước nhưng nước rất trong và mát, mùa đông thì ấm và ngọt.

Vườn nhà mình thật nhiều cây bà nhỉ, có những cây nhãn thật là to, tán xum xuê, đến mùa ông bà hay bán quả để kiếm thêm tiền. Cháu vẫn nhớ người ta mua cả cây nhãn khi nhãn đang ra hoa, khi kết quả người ta chưa hái, tối đến cháu vẫn thường leo lên mái nhà cùng dì để vặt trộm, ăn thỏa thích. Con chó vàng ngốc xít ngốc  xít tưởng người lạ cứ sủa ầm ĩ cả lên làm ông ra bắt sống mắng cho trận

Vườn nhà mình thật nhiều cây bà nhỉ, cây na ở khắp vườn tới mùa cho bao nhiêu quả. Cháu với bà mang rổ na ra giữa làng bán, có vài quả na mà có người còn nợ làm cháu thèm kẹo mà không dám xin bà mua. Vì nhà mình nghèo, ăn sắn ăn khoai suốt chỉ mình cháu được ăn cơm. Cháu thường mang rổ đi tìm quả na chín từ cây na ở gần vườn hoa rồi tới cây ở cạnh chuồng lợn, tiếp đến là ở gần cái giếng cũ, cây ở bờ ao rồi lon ton đến cây na sau nhà bếp- cây na ở đây là to và già nhất vườn cho ra nhiều quả. Cháu ăn ko hết nhưng cứ đi nắn na mãi sợ dì về tranh phần mất. Đằng sau nhà có hơn chục cây na nữa, cứ đi 1 vòng rổ nặng cháu mang về cho bà một ít rồi giấu ngay vào cái thùng thóc ở phòng ngủ sợ ai biết lấy mất, có lúc quên dở ra thì hỏng mất rồi

Vườn nhà mình còn có cây nhót cạnh bờ rào nhà hàng xóm không biết trồng từ khi nào mà to thế, quả sai trĩu trịt hàng xóm hay ăn trộm chứ, bà biết nhưng bà không nói gì.Vườn nhà mình còn có vải thiều, bưởi ngọt và ổi.

Mỗi khi ông rảnh ông lại xuống ao bắt cá, cháu lăng xăng chạy trên bờ ao nhặt cá khi ông ném lên. Khi không có cá cháu lại trèo lên cây ổi ở bờ ao ăn ổi, thường khi đi 1 mình cháu ko dám tới khu vực này vì có nhiều cây chuối to, cỏ rậm rạp lại gần con suối có nước nữa nên chỉ đứng nhìn thôi mà hơn nữa ổi ở đó không ngon bằng cây ở cạnh cái giếng cũ

Nhà mình có 2 đồi chè nhỏ, 1 ở đầu vườn, 1 ở tít cuối vườn trồng xen kẽ cùng dứa. Cháu thích ăn dứa nhưng sợ con sâu chè nên hay bắt bà đi cùng hái cho, rau thì có trong vườn rất nhiều.

Đặc biệt tới tận giờ cháu không bao giờ quên là món cơm rang trứng của bà. Sao mà nó ngon kì lạ thế. Chỉ gồm cơm,trứng ít mỡ nước thôi. . Cháu vẫn nhớ buổi tối bà nấu thừa lên tí, mọi người ăn khoai, sắn cháu được ăn cơm( vì cháu còi và bé nhất nhà), thừa cơm bà dành để sáng mai rang cho cháu, cái nồi gang rất dày, mỗi lần bà lấy rơm kì nó lại sáng bóng lên trông rất thích mắt. Bà hay giấu ông lấy trứng để rang cơm thế mà có lần cháu hư nói với bà rẳng: sao cứ phải giấu ông thế, giấu thế cháu không ăn. Cái khoảng khắc ấy dù đã hơn 10 năm trôi qua nhưng vẫn như in trong cháu, mắt bà buồn và nói rằng: ngọc ngọc của bà ăn mau cho chóng lớn còn đi học chứ. Cháu không hiểu được rằng ở nhà ông có quyền, ông cấm đoán mọi người, ông có thể ăn một mình 1 con gà mà không cho ai cả.

Mỗi sáng cháu lại được bà rang cơm cho ăn hạt cơm quyện cùng trứng thơm phức, nửa bát con cơm thôi cũng đủ cháu no nê ngồi chơi ngoan một góc. Bàn tay bà xoa xoa tay cháu cho đỡ lạnh, dúi bát cơm vào tay rồi lại tất bật với công việc của mình. Bây giờ sống có điều kiện hơn, món cơm rang cho đủ thứ, biến tấu đủ kiểu mà sao cháu vẫn không tìm được hương vị của ngày xưa. bát cơm rang trứng của bà

Còn bao nhiêu kỉ niệm nữa, bà ôm cháu thật chặt ủ ấm khi mùa đông tới, mùa hè bà thức quạt tay cho cháu ngủ. Bà dậy cháu chăn trâu, hái chè, xới cỏ.Cháu học cấp 2 thì bà ốm và mất, cháu buồn biết bao, thấy có lỗi khi không về chăm sóc lúc bà bị ốm. Đấy là điều cháu day dứt nhất tới tận bây giờ, nghĩ lại mà thấy mình thật bất hiếu

Cháu sẽ không bao giờ quên mảnh vườn cùng với ngôi nhà nhỏ, nơi đó có bà luôn dang rộng vòng tay chờ đón cháu.

Tết này cháu sẽ về, thăm ngôi nhà nhỏ và trò chuyện cùng bà nhé- người cháu yêu nhất.

Giới thiệu Thỏ ngốc

Chúc các bạn dạo chơi, thăm thú ngôi nhà của thỏ vui vẻ và nhớ đóng góp ý kiến cho mình nhé

11 Bình luận

  1. Hi chào bạn mình hôm nay ngồi lướt net, vô tình đọc dc bài viết ccủa bạn gợi lại tuổi thơ của mình, chúc bạn một ngày mới vui vẻ

  2. Cho tôi một vé về tuổi thơ. Cám ơn bạn nhé:d

  3. cho em nua nhe

  4. Mày làm tao rơi nước mắt rồi!!!

    • ừa, tao viết bài này lúc đó khóc ác lắm
      – những người thân yêu rồi cũng dần dần rời xa mình
      – biết quy luật là thế xong vẫn buồn:(

  5. Bà ngoại mình vẫn còn, bà hơn 80 rồi (ơn trời), bà bị liệt nửa người và hôm trước còn bị ngã gãy cánh tay lành còn lại. Dù bà rất đông con cháu và tiền nong cũng ổn nhưng bà vẫn tập tễnh tập luyện làm mọi thứ để chăm sóc ông ngoại và 1 cậu bị Down. Thỉnh thoảng mình vẫn làm món ngon và chồng mình mang cho bà (mình bận chăm con quá)… Những người thương yêu còn lúc nào, là mình phải trân trọng lúc ấy, phải ko bạn!

    • ừa, ông bà bao giờ cũng thương con cháu, lọ mọ sớm hôm
      – tớ nhớ những người thân đã khuất lắm, họ là tấm gương để mìn học tập và phấn đấu
      – chúc bạn và gia đình luôn vui vẻ, hạnh phúc nhé

  6. Tự nhiên thấy thương bạn mình quá!

  7. Ừ! BÀ LÀ NGƯỜI YÊU THƯƠNG CHÁU NHẤT, KHÔNG BÚT NÀO CÓ THỂ TẢ HẾT ĐƯỢC TÌNH YÊU THƯƠNG CỦA BÀ NGOẠI ĐỐI VỚI CÁC CON CÁC CHÁU CỦA BÀ NGOẠI NHÀ MÌNH ĐÂU CON Ạ. MỖI KHI CÓ MIẾNG GÌ NGON, MẸ LẠI ƯỚC GIÁ NHƯ BÀ NGOẠI CON CÒN SỐNG ĐỂ ĐƯỢC THƯỞNG THỨC HOẶC ĐƯỢC HƯỞNG THỤ NHỮNG GÌ MÀ TRƯỚC KIA BÀ CHẲNG DÁM MƠ ƯỚC. MẸ CÒN NHỚ KHI BÀ CÒN SỐNG, BÀ CHỈ ƯỚC SAO CHO CÁI DUNG MAU LỚN,HỌC HÀNH CHĂM CHỈ, CÓ CÔNG ĂN VIỆC LÀM ỔN ĐỊNH, TỰ NUÔI SỐNG ĐƯỢC MÌNH LÀ BÀ NHẮM MẮT CŨNG YÊN LÒNG. CÒN BÀ CHỈ ƯỚC CHO RIÊNG MÌNH LÀ SAO CHO MỖI NGÀY CÓ CƠM TRẮNG ĂN, KHÔNG PHẢI ĂN ĐỘN SẮN, ĐỘN KHOAI, MỖI NGÀY CÓ ĐỦ MÌ CHÍNH VÀ MỠ ĐỦ DÙNG LÀ HẠNH PHÚC RỒI. ƯỚC MƠ CHO MÌNH GIẢN DỊ THẾ THÔI! MẸ ƠI! CHÚNG CON THẬT CÓ LỖI KHI KHÔNG GIÚP MẸ THỰC HIỆN ĐƯỢC ƯỚC MƠ QUÁ ĐỖI GIẢN DỊ VÀ THÂN THƯƠNG THỨ 2 ẤY CỦA MẸ VÌ MẸ RA ĐI QUÁ SỚM ĐỂ CHÚNG CON KHÔNG ĐỨA NÀO CÓ CƠ HỘI BÁO HIẾU CHO MẸ ĐƯỢC MẸ ƠI!NHƯNG MẸ ƠI! MẸ HÃY YÊN LÒNG NƠI SUỐI VÀNG MẸ NHÉ VÌ CHÁU DUNG CỦA MẸ NAY ĐÃ LỚN KHÔN RỒI. CON TIN RẰNG VỚI TÌNH YÊU THƯƠNG VÔ BỜ CỦA MẸ DÀNH CHO CHÁU, CHẮC CHẮN CHÁU SẼ LUÔN LÀ ĐỨA CHÁU NGOAN, BIẾT CỐ GẮNG CHĂM CHỈ HỌC HÀNH ĐỂ LÀM CHO ƯỚC MƠ THỨ NHẤT CỦA BÀ NGOẠI MUÔN VÀN KÍNH YÊU CỦA CHÁU TRỞ THÀNH HIỆN THỰC PHẢI KHÔNG CON GÁI YÊU CỦA MẸ?

  8. Ôi bạn làm mình nhớ bà nôi, bà ngoại, bố và anh trai mình. Họ đều lần lượt ra đi rồi. Vẫn biết là quy luật mà không cầm lòng được…

Trả lời tới Hà Trang Hủy trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có thể sử dụng các thẻ HTML và thuộc tính sau: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>

1
Bạn cần mình tư vấn chọn len?